Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

NHIỆM MẦU MẪU SƠN

Đến Lạng Sơn lên đỉnh Mẫu Sơn
Rờn quanh co đồi núi chập chùng
Qua dốc Chân Mây ồ thoáng ngát
Lòng rưng rưng bừng trổ bao dung

Thương quá đổi ngôi nhà đơn độc
Quá chơ vơ bên bờ suối ven đường
Thương dưới trần gian mờ bụi phủ
Cõi người ta ai cũng đáng thương

Yêu chi lạ mắt người sơn nữ
Gùi củi về thôn bản cuối rừng hoang
Heo hút truông ghềnh trong bóng lá
Lạ lùng thay ! Cuộc sống ở trên ngàn

Rừng cao thẳm thâm tình vô lượng
Mẹ thiên nhiên che chở diệu kỳ
Đã đến tận cùng chạm hồn non nước
Mặt đất cười vang vọng dưới chân đi

Tâm Nhiên