Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CẨM LỆ BUỔI ANH VỀ

Ngã ba Hoà Cầm quẹo rẽ xuống
Là lối vào phố huyện Hoà Vang
Nơi anh đã chôn nhau cắt rốn
Và lớn lên theo cỏ nội hoa ngàn

Thơ dại một thời ra sông hái
Những đoá hoa trăng nở trên cầu
Khiến cho từ đó anh mê mải
Mơ màng vạn cổ với nghìn sau

Cầu sông Cẩm Lệ bao mùa lũ
Sai cuốn chưa xong những tiêu điều ?
Mười năm xa xứ khi về lại
Đứng bên cầu nghe buốt giữa tàn xiêu

Chiều đông u ám sầu cố quận
Bên sông mưa gió dẫu còn rơi
Nhưng biết mùa xuân đang sắp đến
Em ơi ! Đừng khóc nghẹn trong lời

Tâm Nhiên