Mới lớn lên đà tha phương cầu thực
Bữa đói no xó chợ đầu đường
Những quán trọ tiền trao cháo múc
Cùng người dưng nước lã nghẹn thấu xương
Rồi trưa này chợt hoát nhiên hiểu được
Khi nhìn em bên bếp lửa hồng
Ơi ngọn lửa cháy bừng lên diệu nghĩa
Của tình người muôn thuở bao dung
Bưng chén cơm đẫm mồ hôi nước mắt
Đắng ngọt nào cũng nuốt tận ruột gan
Tan vào máu thấm sâu như thần dược
Thành hồn thơ rung cảm với muôn vàn
Hương lúa gạo trổ từ mầm đất
Còn hương em thì ngát xanh trời
Tạ ơn hết những tấm lòng cao cả
Đã đãi đằng dù một bữa cơm thôi
Tâm Nhiên