Rời bến Đục khi chiều nắng nhạt
Đò xuôi theo suối Yến biếc hoa bèo
Mở ra trước mắt trời tuyệt sắc
Đẹp vô lường ơi mây nước phiêu diêu
Thuyền nhẹ trôi giữa thanh kỳ tú lệ
Dọc ven bờ lau lách mượt sườn non
Mang mang hoang dã chưa từng thấy
Bồi hồi thơ với mộng choáng ngợp hồn
Qua cầu Hội nhấp nhô đồi Ngũ Nhạc
Ngát một miền cỏ dại cõi an nhiên
Chùa núi cười xanh niềm tự tại
Xanh ngần như vĩnh cửu giữa hiện tiền
Huyền mộng đó ngõ vào Hương Tích động
Bồng bềnh mây lãng đãng khói sương rơi
Chợt thấy chính mình không còn nữa
Tựa hoa Mơ phơ phất thoảng hương trời
Tâm Nhiên