Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CÓ MỘT CHỐN VỀ

Cuộc lữ đó kể từ đâu chẳng biết
Viễn phương ca luân vũ khúc du hành
Rộn ràng nhịp đập thiên thu mãi
Cùng bao la hòa lẫn đất trời xanh

Đi cho hết những đêm dài tận cuối
Ngời trăng sao trên tư tưởng sương nhòa
Thả bay ý thức rơi ngôn ngữ
Bỏ và buông xuống nhẹ cả cái ta

Xả chấp thật nọ này còn vướng mắc
Chẳng vương chi hỷ nộ chuyện phù trầm
Sầu Rụng Thành Hoa* hòa hài bước
Khắp trăm miền theo thể điệu vô tâm

Chiều du lãng dừng chân bên quán
Rượu tình thơ dăm ba cốc ven đường
Đời ta đã muôn trùng vạn ngã
Mà chốn nào cũng về nẻo yêu thương

Tâm Nhiên
* Thơ Nguyên Cẩn