Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CÕI THI CA VỀ

Thực ra chẳng phải vì chi cả
Mà cứ lưu linh khắp mọi miền
Làm lang thang sĩ hoài đây đó
Có lẽ cũng là cái nghiệp duyên

Thế sự buồn thay thời buổi loạn
Khổn vây trong thế kẹt lùng bùng
Dẹp quách một ngày lên đỉnh núi
Thở làn thanh khí giữa không trung

Quơ tay chạm ngát ngàn sương ảo
Vô tình lại đụng cõi huyền vi
Hoát nhiên hiển lộ ồ bỗng thấy
Cảnh giới thi ca quá diệu kỳ

Xuống núi rạt rào theo sóng vỗ
Sông dài biển rộng lớp lớp trôi
Trùng trùng duyên khởi cùng tương nhập
Tương dung tương nhiếp những nụ cười

Tâm Nhiên