Giữa bình sinh ta vẫn thường im lặng
Chẳng nhiều lời chuyện thiên hạ nhiêu khê
Thế sự đa đoan toàn mộng sự
Cứ phiêu nhiên trên vạn lối đi về
Vì ý thức thời gian qua cái vụt
Nên buông cương ta cất vó bụi đời
Vất lại sau lưng nghìn cặn bã
Để lên đường bầu rượu túi thơ chơi
Cười sâu lắng men chiều say phiêu hốt
Rót hồn thơ cùng bè bạn văn chương
Mới hay đây đó còn ẩn mật
Những tri âm tâm cảm khắp dặm trường
Đường tóc rối tung bay đầy khói lạ
Cháy lòng nhau lửa sáng tạo rực hồng
Lửa tình linh diệu luôn luôn chiếu
Giữa muôn trùng cuộc lữ mênh mông
Tâm Nhiên