Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

DỊ THƯỜNG HƯƠNG EM

Vườn thơ ấy đoá hoàng hoa
Em trao tặng để gọi là tiễn đưa
Biệt ly gởi chút hương mùa
Như thầm điều trị gió mưa dọc đường

Về hít thở rất thanh lương
Vì hoa em trổ vô lường từ bi
Dẫu cho điêu đứng những gì
Thì anh cũng chẳng sá chi ưu phiền

Thôi từ nay hết truân chuyên
Bởi hoa em có phép huyền diệu ghê
Cho anh vạn nẻo muôn bề
Ở đâu cũng được hương che chở rồi

Tâm Nhiên