Mấy chục năm rồi ta bỏ xứ
Giang hồ phiêu bạt viễn phương ca
Chiều nay về lại bên chân núi
Ngũ Hành Sơn đây Cẩm Lệ quê nhà
Em hỡi bây giờ thay đổi lắm
Tưởng chừng như lạc giữa cố hương
Quán Đoi đâu nữa mùa thơ cũ
Ta bước lơ ngơ hỏi thăm đường
Cây lá Hòa Châu ơi xao xuyến
Bồi hồi nghe bao nỗi niềm đau
Vốn biết nhân sinh là khổ lụy
Mà sao rưng rức những mạch sầu ?
Đổi thay cuộc sống tuy hay đó
Nhưng nghĩa tình người bỗng tan hoang
Chạnh xót xa thay ngày trở lại
Còn nói năng chi quá ngỡ ngàng !
Tâm Nhiên