Lên dốc đồi thông ngàn xanh reo hát
Về Trúc Lâm nghe vi diệu tâm ca
Lửa tịch mịch cháy tan sầu vạn cổ
Lòng như không bỗng nhẹ giữa sương nhoà
Núi tiếp núi rừng tiếp rừng hùng vĩ
Đất trời kia nằm gọn giọt sương này
Đỉnh Linh Sơn vạch con đường mây trắng
Tâm truyền tâm từ Ca Diếp đến nay
Một đoá hoa đưa lên một nụ cười đáp lại
Cái thầm trao và thầm nhận không lời
Mặc như lôi chín năm trầm Thiếu Thất
Đến Hoàng Mai ồ đốn ngộ như chơi
Suối Tào Khê chảy về non Yên Tử
Rồi giờ đây nổi sóng dậy Tuyền Lâm
Thuyền Bát Nhã chèo qua dòng ngũ uẩn
Đưa trần gian vượt khổ thoát mê lầm
Tâm Nhiên
Về Trúc Lâm nghe vi diệu tâm ca
Lửa tịch mịch cháy tan sầu vạn cổ
Lòng như không bỗng nhẹ giữa sương nhoà
Núi tiếp núi rừng tiếp rừng hùng vĩ
Đất trời kia nằm gọn giọt sương này
Đỉnh Linh Sơn vạch con đường mây trắng
Tâm truyền tâm từ Ca Diếp đến nay
Một đoá hoa đưa lên một nụ cười đáp lại
Cái thầm trao và thầm nhận không lời
Mặc như lôi chín năm trầm Thiếu Thất
Đến Hoàng Mai ồ đốn ngộ như chơi
Suối Tào Khê chảy về non Yên Tử
Rồi giờ đây nổi sóng dậy Tuyền Lâm
Thuyền Bát Nhã chèo qua dòng ngũ uẩn
Đưa trần gian vượt khổ thoát mê lầm
Tâm Nhiên