Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

IM LẶNG SẤM SÉT


Những phương trời viễn mộng* đi
Thi ca tư tưởng bước kỳ ảo qua
Đọa đày một thuở ta bà
Nỗi đau rực cháy thấy ra tột cùng


Ôi ! Giấc mơ Trường Sơn* rung
Rúng hồn tim máu chợt bùng vỡ mơ
Kinh thiên động địa sững sờ
Đâu chân diện mục của thơ với thiền ?

Mặc như lôi ngồi tịch nhiên
Nghe ban sơ vọng ngân huyền diệu âm
Những điệp khúc cho dương cầm*
Từ vô tận ý vang thâm thiết niềm

Tâm Nhiên
*:Thơ văn Tuệ Sỹ