Thật mị kỳ thấy là mê
Tự nhiên ưa thích cận kề dáng hoa
Thoáng cười em rứa thôi mà
Đủ cho thơ muốn ngợi ca ngay liền
Đẹp dị thường hỡi thuyền quyên
Sửng hồn sốt vía như ghiền cái chi ?
Phải chăng khu vực nhu mì
Của em nhiếp dẫn niềm thi vị ngời ?
Em ơi ! Em ơi ! Em ơi !
Gọi tên thầm niệm muôn lời chắt chiu
Thơ anh duy nhất một điều
Nghìn năm nói mãi rằng yêu em hoài
Tâm Nhiên