Ngã ba Nam Phước về ba hướng
Bốn nẻo đời kia đã ra đi
Tám chín mười phương trời viễn mộng
Mộng héo tàn rơi chẳng sá gì
Quy hồi cố xứ chừ trở lại
Vườn xưa chốn cũ gió trăng huyền
Biếc hồn hoa cỏ đò neo bến
Sông nước xanh rờn đất Duy Xuyên
Sớm ở chùa Lầu câu kinh luận
Chiều ra Vĩnh Điện nhậu lai rai
Thế sự ngậm ngùi trăm thứ chuyện
Chuyện chi rồi cũng thấy u hoài
Còn chút hồng nhan em thôi vậy
May ra hóa giải nỗi tiêu điều
Làm nguôi ngoai bớt sầu thiên cổ
Khi giọng cười vang tiếng thương yêu
Tâm Nhiên
Bốn nẻo đời kia đã ra đi
Tám chín mười phương trời viễn mộng
Mộng héo tàn rơi chẳng sá gì
Quy hồi cố xứ chừ trở lại
Vườn xưa chốn cũ gió trăng huyền
Biếc hồn hoa cỏ đò neo bến
Sông nước xanh rờn đất Duy Xuyên
Sớm ở chùa Lầu câu kinh luận
Chiều ra Vĩnh Điện nhậu lai rai
Thế sự ngậm ngùi trăm thứ chuyện
Chuyện chi rồi cũng thấy u hoài
Còn chút hồng nhan em thôi vậy
May ra hóa giải nỗi tiêu điều
Làm nguôi ngoai bớt sầu thiên cổ
Khi giọng cười vang tiếng thương yêu
Tâm Nhiên