Đọng bóng chiều* bên thềm Bến Chợ
Khi về đây thi sĩ đã đi đâu ?
Nhà xưa vẫn vậy như ngày cũ
Dù rêu phong bụi xám bạc màu
Mờ phủ lấp vùi chôn bao chuyện
Trăng hoàng hôn* vẫn sáng trong hồn
Nửa rừng trăng lạnh* soi quạnh quẽ
Nghe ngậm ngùi cuối biển đầu non
Phơ phất nhẹ gió Mùa cổ điển*
Tiếng thơ trầm âm vọng khắp hư không
Đồi cao Hải Đức nhìn thăm thẳm
Thấy bao la gần gũi Một tấm lòng*
Mộng Ngân Sơn* rờn xanh một thuở
Xứ trầm hương* còn in dấu chân người
Nghìn thu phố biển hoài vang bóng
Một hồn thơ giữa nước mây trôi
Tâm Nhiên
* Thơ văn Quách Tấn
Khi về đây thi sĩ đã đi đâu ?
Nhà xưa vẫn vậy như ngày cũ
Dù rêu phong bụi xám bạc màu
Mờ phủ lấp vùi chôn bao chuyện
Trăng hoàng hôn* vẫn sáng trong hồn
Nửa rừng trăng lạnh* soi quạnh quẽ
Nghe ngậm ngùi cuối biển đầu non
Phơ phất nhẹ gió Mùa cổ điển*
Tiếng thơ trầm âm vọng khắp hư không
Đồi cao Hải Đức nhìn thăm thẳm
Thấy bao la gần gũi Một tấm lòng*
Mộng Ngân Sơn* rờn xanh một thuở
Xứ trầm hương* còn in dấu chân người
Nghìn thu phố biển hoài vang bóng
Một hồn thơ giữa nước mây trôi
Tâm Nhiên
* Thơ văn Quách Tấn