Cõi người* bụi cát khơi vơi
Đã xanh biếc mộng giữa ngời mắt trong
Ninh Hòa tha thiết tiếng lòng
Khiến cho lãng tử từ phong trần về
Lời ru của gió* mê mê
Nên thân mật viếng cận kề đó đây
Hỡi chốn xưa vườn cũ này
Rượu bao lần uống còn say đến giờ
Gọi chiều* phiêu hốt vu vơ
Vàng hiên thềm quán xanh mờ trăng lên
Nguyệt Cầm ơi ! Ngát bồng bềnh
Rền ngân mặt đất vọng mênh mang trời
Tâm Nhiên
* Thơ Nam Kha, Tường Hoài, Cao Nhật Quyên
Đã xanh biếc mộng giữa ngời mắt trong
Ninh Hòa tha thiết tiếng lòng
Khiến cho lãng tử từ phong trần về
Lời ru của gió* mê mê
Nên thân mật viếng cận kề đó đây
Hỡi chốn xưa vườn cũ này
Rượu bao lần uống còn say đến giờ
Gọi chiều* phiêu hốt vu vơ
Vàng hiên thềm quán xanh mờ trăng lên
Nguyệt Cầm ơi ! Ngát bồng bềnh
Rền ngân mặt đất vọng mênh mang trời
Tâm Nhiên
* Thơ Nam Kha, Tường Hoài, Cao Nhật Quyên