Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

NÚI SÔNG HỒNG LĨNH

Rời phố Kỳ Anh qua Cẩm Xuyên
Đường xa rong ruỗi núi sông bừng
Nắng vàng Can Lộc phơi phới trải
Rải xuống đồng trăng bến Nghi Xuân

Chừng nghe đồng vọng lời thi sĩ
Tiếng Nguyễn Du vang thoảng giọng cười
Vời trông Hồng Lĩnh chiều miên viễn
Phiêu hốt hồn say Tố Như ơi !

Kim Cang Bát Nhã ngàn lần đọc
Chuyển rung cung bậc khúc đoạn trường
Thập loại chúng sinh đều cảm mộ
Khổ đế trần gian thương xót thương

Trăm năm trong cõi người ta đó
Gởi tấm lòng thơ mở uyên nguyên
Toàn cảnh là không thì sự tướng
Cũng chẳng hề chi giữa tâm thiền

Tâm Nhiên