Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

NƯỚC CHẢY MÂY TRÔI

Ngồi đây quán bên sông lộng gió
Cùng dăm thi sĩ đọc thơ tình
Thơ trôi mộng chảy hoài cuồn cuộn
Cuốn sạch trong lòng bụi u minh

Tịnh khẩu lâu rồi quên tiếng nói
Từ khi đi biệt viễn phương nào ?
Chao ơi ! Mới đó mà thoáng chốc
Mấy chục năm vèo tựa chiêm bao

Ta đi bi tráng niềm kinh ngạc
Cạn chén mạch nguồn tận đầu sông
Túy lúy cuồng ca hòa cuối biển
Vạn cổ sầu tan máu lệ hồng

Mới biết chưa đi và chẳng đến
Vì đâu có chốn để quy hồi ?
Thì ra sinh tử như huyễn mộng
Nghìn thu nước chảy với mây trôi

Tâm Nhiên