Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

ĐỒI MÂY THIÊN ẤN

Qua sông Trà Khúc một chiều
Lên đồi núi cũ chùa rêu phong mờ
Lặng hồn giữa chốn hoang sơ
Đá hoa nhấp nhánh quanh bờ dốc mây

Chùa cao rộng rãi trên này
Dưới kia phố chật còn say mộng trần
Ngồi nghe nhẹ gót phù vân
Vút hồn ta viết đôi vần thơ chơi

Tặng cho cỏ lá bụi đời
Lời sương ý gió mưa rơi ướt nhoà
Một bài thơ đẫm phù sa
Viết đi viết lại mãi mà chưa xong

Tâm Nhiên