Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

PHIÊU BỒNG CÕI TỊCH KHÔNG

Chết là chuyển cuộc rong chơi
Sang cung bậc khác rạng ngời tâm linh
Lúc về đây chỉ một mình
Nên đi cũng vậy lặng thinh qua bờ

Bao năm sống động hồn thơ
Cùng rung cảm với từng giờ phút giây
Là con đường mến thương này
Thương mà chẳng vướng như mây nhẹ nhàng

Chan hoà đã đến tịnh quang
Lòng trong trẻo nhẹ giữa ngàn suối khe
Tịch không lộng gió trăng kề
Miền thiên thu ấy còn nghe thấy gì ?

Vô biên vô lượng vô vi
Tồn lưu bất khả tư nghì uyên nguyên
Vô cùng vô tận tâm thiền
Mỉm cười im lặng tịch nhiên vĩnh hằng

Tâm Nhiên