Xế trưa dừng gót giang hồ
Bên cầu lộng gió Cần Thơ ngó trời
Ngắm mình tựa cánh bèo trôi
Nhìn thiên hạ cảm những bồi hồi sâu
Nhân gian dù có muôn màu
Đó đây vẫn lắm buồn đau eo sèo
Vô tình trên bước rong rêu
Cho ta thấy được bao điều hiếm hoi
Lang thang mới biết dặm dài
Mới thương xót cuộc trần ai não nùng
Nên lòng rộng lượng khoan dung
Mên yêu hết cả khắp cùng chúng sinh
Tâm Nhiên
Bên cầu lộng gió Cần Thơ ngó trời
Ngắm mình tựa cánh bèo trôi
Nhìn thiên hạ cảm những bồi hồi sâu
Nhân gian dù có muôn màu
Đó đây vẫn lắm buồn đau eo sèo
Vô tình trên bước rong rêu
Cho ta thấy được bao điều hiếm hoi
Lang thang mới biết dặm dài
Mới thương xót cuộc trần ai não nùng
Nên lòng rộng lượng khoan dung
Mên yêu hết cả khắp cùng chúng sinh
Tâm Nhiên