Vì nể bạn bè ta uống rượu
Tưởng đâu vui vẻ hoá giải sầu
Nhưng sao càng uống càng thêm quấy
Thêm lắm điên rồ lắm khổ đau ?
Có lúc ta say gần suýt chết
Rã rời quằn quại ói mật gan
Mửa ra cả máu cuồng lảo đảo
Vung tay chửi rủa múa xiêu quàng
Ngất xỉu nhiều phen nơi xứ lạ
Sao cứ u mê chẳng chịu dừng ?
Đã biết bao lần gây lầm lỗi
Thôi chừ dứt tuyệt quyết lòng ngưng
Thức tỉnh giật mình nghe ớn lạnh
Thề không lỡ dại tái phạm này
Tuy nhiên chút đỉnh thì cũng được
Đừng quá lu bù ngu xuẩn say
Tâm Nhiên
Tưởng đâu vui vẻ hoá giải sầu
Nhưng sao càng uống càng thêm quấy
Thêm lắm điên rồ lắm khổ đau ?
Có lúc ta say gần suýt chết
Rã rời quằn quại ói mật gan
Mửa ra cả máu cuồng lảo đảo
Vung tay chửi rủa múa xiêu quàng
Ngất xỉu nhiều phen nơi xứ lạ
Sao cứ u mê chẳng chịu dừng ?
Đã biết bao lần gây lầm lỗi
Thôi chừ dứt tuyệt quyết lòng ngưng
Thức tỉnh giật mình nghe ớn lạnh
Thề không lỡ dại tái phạm này
Tuy nhiên chút đỉnh thì cũng được
Đừng quá lu bù ngu xuẩn say
Tâm Nhiên