Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

SÔNG THƯƠNG ƠI !

Sao ai đặt tên là Sông Thương
Dòng đục dòng trong quá lạ kỳ ?
Cũng lạ như em hoàng hoa nọ
Gặp giữa đường xưa hương dấu ghi

Kể từ hôm ấy đầy hoài cảm
Về bền Sông Thương ướt đẫm lòng
Mộng tưởng rung bờ tương tư mãi
Một trời chất chứa một trời mong

Mong nhớ đã thành ra sự thực
Rưng rưng ngày tái ngộ cùng nhau
Ngày tim sóng động dồn con nước
Bước rộn bên em rộn nhịp cầu

Rồi ly biệt ngậm ngùi ly biệt
Làm sao tránh được lẽ vô thường ?
Thôi em ! Gởi lại hồn thơ nhé !
Để nghìn năm lờ lững với Sông Thương

Tâm Nhiên