Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

SUỐI TÓC

Như lữ khách băng qua vùng sa mạc
Đến mệt nhoài dưới nắng lửa cháy khô
Tưởng như sắp rã rời trong chết yểu
Nhưng ngờ đâu bỗng gặp suối rạt rào

Là suối tóc long lanh ngời lấp lánh
Chảy từ em nguồn linh khí vi huyền
Làm hồi phục tận buồng tim thớ phổi
Ôi diệu kỳ chi lạ một nếp duyên

Khiến tan hết mọi mỏi mòn oi bức
Những tàn xiêu héo úa cũng pha phôi
Nghe mát rượi cả toàn thân phấn chấn
Ngợp lòng ta tràn ngập sóng bồi hồi

Vội cúi xuống đưa tay vờn hương mộng
Vốc từng dòng trong trẻo uống mê ly
Ngọt ngào quá hòa sâu vào mạch máu
Thấm tâm can thật bất khả tư nghì

Tâm Nhiên