Quanh thiền đường hương núi rừng toả ngát
Loang vào hồn hoa cỏ với trời mây
Khách tục tử chợt nghe lòng bùng vỡ
Thấy điều chi kỳ diệu quá nơi này
Bay thanh thản ơi ngàn sương phưỡng phất
Trên đồi cao nhìn xuống đẹp dị thường
Đẹp biết mấy chiều nay mây gió cúi
Lạy thiền sư lạy khắp cả mười phương
Trúc Lâm đứng trầm hùng kỳ vĩ
Nào ai đau với khổ chuyện tồn sinh
Hãy về đây để hiểu rằng như thế
Để nghe ra và thấy lại chính mình
An lạc ấy vẹn đầy từ muôn thuở
Ở trong trời trong đất lẫn trong tâm
Thầm nhận lấy mà hoà chan tất cả
Một lần thôi ăm ắp suốt nghìn năm
Tâm Nhiên