Lang thang dừng gót lữ hành
Viếng thăm một đoá hoa thanh thoát vàng
Bao năm vẫn trầm tịnh an
Ngát hương truyền cảm dịu dàng trổ bông
Sông trôi nhẹ nắng mai hồng
Bên thềm cô tịch Vĩnh Phong lặng ngời
Tuy đơn sơ giản dị thôi
Nhưng bừng rực sáng nụ cười như thơ
Phải chăng từ độ bao giờ
Dáng xưa Vạn Hạnh còn phơ phất gầy ?
Ô kìa ! Một thoáng hương bay*
Mà nghe chuyển hoá giữa ngày du ca
Tâm Nhiên
* Thơ Tuệ Đăng
Viếng thăm một đoá hoa thanh thoát vàng
Bao năm vẫn trầm tịnh an
Ngát hương truyền cảm dịu dàng trổ bông
Sông trôi nhẹ nắng mai hồng
Bên thềm cô tịch Vĩnh Phong lặng ngời
Tuy đơn sơ giản dị thôi
Nhưng bừng rực sáng nụ cười như thơ
Phải chăng từ độ bao giờ
Dáng xưa Vạn Hạnh còn phơ phất gầy ?
Ô kìa ! Một thoáng hương bay*
Mà nghe chuyển hoá giữa ngày du ca
Tâm Nhiên
* Thơ Tuệ Đăng