Thương biết mấy người em gái đó
Cho bình minh reo với nắng hoàng hôn
Nhìn đâu cũng thầy đầy mới lạ
Và nghe vang tiếng hát giữa tâm hồn
Thương quá đỗi lối về chân em bước
Muốn về theo vi vút suốt đêm ngày
Say khướt đường thơ mờ phiêu hốt
Bốn mùa qua lộng lẫy nắng vàng bay
Thương chi lạ bồi hồi ơi tố nữ
Là chiêm bao hay thực tại bây giờ ?
Dẫu sao thì dẫu không sao cả
Vì biết rằng em như một nàng thơ
Tuy biết vậy nhưng rồi lại vẫn
Ưa một mình thích cuộc sống thênh thang
Nên thôi hò hẹn cùng em nữa
Bởi lang thang còn tiếp tục cung đàn
Tâm Nhiên