Hỡi em có phải say mê
Mà ta viết mãi không đề bài thơ ?
Viết từ xưa đến bây giờ
Hoài ca ngợi cái nguyên sơ em là
Bản tâm tự tánh sâu xa
Tuy vô hình rứa nhưng mà như tiên
Xưa nay mặt mũi hiện tiền
Khiến cho tất cả đều viên mãn rồi
Là chân diện mục đó thôi
Sờ sờ trước mắt mỉm cười nhận đi
Của em vốn sẵn tân kỳ
Ngay trong lòng đó tự tri nơi mình
Tâm Nhiên