Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

TRĂNG NGỜI PHỐ RÊU

Đêm còn loang dấu sương in
Thấy muôn thu trước với nghìn năm sau
Thấy đời như nước qua cầu
Chút thân bọt nổi trôi mau giữa dòng

Về đâu bến đục nguồn trong
Hỏi làm chi nữa khi lòng như mây ?
Hoa vàng cuối ngõ* mộng đầy
Hoá thành em đó cho say đắmt hoài

Choáng hồn một ánh nguyệt soi
Từ trong hẻm nọ ra ngoài phố kia
Ngời xanh huyền ảo ô kìa
Độc hành ca hát tàn khuya rảo về

Tâm Nhiên
* Thơ Doãn Lê