Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

TRÊN ĐƯỜNG VỀ ĐÀ NẴNG

Cuối phương Nam khởi hành từ bữa nọ
Hai tháng trời chưa tới bến bờ xưa
Chẳng phải đường xa muôn trùng vời vợi
Tại lòng say theo cuộc rỡn chơi đùa

Say hào phóng đồng bằng miền sông Cửu
Mũi Cà Mau Châu Đốc mộng xanh vờn
Hương lạ Nha Trang nắng vàng Phan Thiết
Và Tuy Hoà gió lộng sóng Quy Nhơn

Say mây núi cao nguyên dầm men rượu
Rót tình nhau Đà Lạt ngát Buôn Mê
Pleiku ơi ! Chiều sương mù quán dốc
Ở nơi đâu cũng quyến rũ quên về

Xin tạ lỗi quê nhà em chờ đợi
Mà đợi chờ chi một gã phiêu bồng ?
Suốt mấy mươi năm đi hoài chưa đến
Thì em ơi ! Thôi đừng ngóng vời trông

Tâm Nhiên