Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VỀ QUÊ CHĂN TRÂU

Làm một gã mục đồng chăn trâu thả
Chạy lên đồi lội xuống suối khe xanh
Có nhiều lúc nổi khùng trâu trở chứng
Phá nương khoai ruộng lúa nát tan tành

Đành phải vậy ta buộc dây xỏ mũi
Dắt dẫn mầy không lơi lỏng trâu ơi !
Rồi thuần thục chẳng buông lung gì nữa
Trâu nhìn ta ngoan ngoãn lặng vâng lời

Cưỡi trâu về hát bài ca bất nhị
Ơi hoa ngàn cỏ nội cũng hoà âm
Đường thanh vắng ta và trâu quên hết
Giữa thiên nhiên đồng vọng khúc cung cầm

Tâm bình thường lìa ghét thương phải quấy
Hát nghêu ngao qua lại bước hoà hài
Thõng tay vào chợ không vướng mắc
Chén rượu đời vô ngại uống lai rai

Tâm Nhiên