Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VỀ TRÚC LÂM YÊN TỬ

Xưa người vất ngai vàng như rơm rác
Áo phong sương lấy mặc rất dị thường
Nay kẻ hậu sinh đầy kính mộ
Trải lòng ra bái lạy khắp mười phương

Phương Trúc Lâm hùng tâm rền sấm sét
Gậy thiền sư khua động cõi bụi hồng
Chùa rêu tháp miếu còn sang sảng
Khắp quanh đây là ý Tổ lời tông

Ơi chiều xưa với chiều nay gặp gỡ
Trên Hoa Yên bừng ngát áng hương thiền
Thấm tận hồn sâu nghe rúng cảm
Một lẽ huyền hiển lộ chốn non thiêng

Ơi Yên Tử ! Người đi về thấp thoáng
Dáng đại từ qua điệu thở sương trôi
Xanh ngút ngàn xanh rừng tùng trúc
Giữa thiên thu đồng vọng mãi tiếng cười

Tâm Nhiên