Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VIẾT MÃI BÀI THƠ

Cái nghiệp lênh đênh không bờ bến
Nên hoài lưu lạc kiếp lang thang
Đi giữa vu vơ mờ thiên cổ
Xô dạt đầu non cuối biển ngàn

Em ơi ! Vời vợi yêu đại hải
Muôn trùng sóng vỗ suốt ngày đêm
Lồng lộng hoang vu mù xa vắng
Bặt hết ưu tư với nỗi niềm

Đong đưa giữa hai đầu biển núi
Chiếc võng đời ta cứ đong đưa
Câu chuyện trăm năm đà thấu hiểu
Phiêu lưu trên cung bậc thượng thừa

Thưa cùng thục nữ như rứa đó
Tình em vẫn đẹp tựa bài thơ
Mà ta còn viết lời tha thiết
Viết tự ngày xưa đến bây giờ

Tâm Nhiên