Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VƯỜN HOA VỊ XUYÊN

Vị Xuyên làng cũ nay thành
Phố Nam Định đó đổi nhanh chóng rồi
Cũng như Sông lấp* mà thôi
Một bài thơ đủ nhớ đời Tú Xương

Nhớ xưa kẻ sĩ về vườn
Tìm nơi ẩn dật náu nương qua ngày
Thời nhiễu nhương xót xa thay !
Cam đành chịu đựng nhừng đày đoạ câm

Gọi đò một tiếng kêu thầm
Còn văng vẳng suốt từ trăm năm về
Giật mình ngó sững đứng nghe
Quanh hồ lá rụng bên hè phố rơi

Tâm Nhiên
* Thơ Trần Tế Xương