Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

XANH BIẾC TUYÊN QUANG

Thành nhà Mạc một thời vang bóng
Mấy trăm năm còn đứng lặng trầm ngâm
Bánh xe lịch sử miên trường chạy
Chảy sông Lô rào rạt cuốn sông Gầm

Lên Nà Hang chiều nay mây trắng
Chẳng còn ai trên đỉnh ngàn cao
Rừng nguyên sinh động mông lung thấy
Thác Mơ tuôn như lạc cõi mộng nào ?

Sừng sững núi ven bờ vực thẳm
Quanh co đèo heo hút đứng trông theo
Tày Nùng Mường Thái cô gái núi
Bước về đâu hỡi buôn Mán bản Mèo ?

Xuống Mỹ Lâm uống nguồn suối khoáng
Mát rượi hồn hết mệt mỏi chân tay
Ngồi bên đền Hạ nghe mới lạ
Nên thầm trao vô lượng cảm thương này

Tâm Nhiên