Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

KHÔNG ĐẾN KHÔNG ĐI

Khi đến chẳng mang theo gì
Cũng như vậy đó ra đi nhẹ nhàng
Sá chi đâu chuyện thế gian
Mà lưu dấu vết son vàng viễn vông ?

Mây trôi nước chảy gió lồng
Từ hư không tới thì không hư về
Thấy rồi một cõi lòng quê
Chưa từng đi đến hay về nơi đâu

Ngay giây phút đủ nhiệm mầu
Đã tan vạn kiếp niềm đau nỗi buồn
Thưa rằng nắng lượn sương buông
Nghìn thu chảy mãi suối nguồn diệu tâm

Tâm Nhiên