Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

TÙY DUYÊN

Bây giờ thở nhẹ thôi mà
Ngồi yên là đủ thấy ra hết rồi
Từ muôn thuở đến muôn nơi
Thấy ra toàn thể cuộc đời thân quen

Ở đây là cõi thường hằng
Ngay trong đi đứng nói năng đó kìa
Vui buồn sướng khổ nọ kia
Nhưng tâm trầm hậu xa lìa hai bên

Giữa không và có bồng bềnh
Con đường trung đạo bước lênh láng dòng
Lòng như nước chảy dung thông
Trăm nghìn cảnh giới xanh hồng lại qua

Tâm Nhiên