Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VÔ TẬN NGÂN HUYỀN


Em là em của muôn đời
Mà ta cảm nhận từ hơi thở này
Em về cho biển xanh cây
Cho đồi xuất cốt rộn đầy sớm trưa

Thiên nhiên chuyển nhịp bao mùa
Cùng mây với gió sương mưa nắng tràn
Gần xa khắp nẻo đều vang
Vọng hồn nhật nguyệt cung đàn như nhiên

Khiến rơi rụng hết ưu phiền
Khi tình ca khúc rung miên viễn hoài
Nghe từ em những âm giai
Tiếng huyền vô tận ngân dài thiên thu

Tâm Nhiên