"Làm trai dốc chí xông trời đất
Chớ dẫm Như Lai bước đã qua"
Quảng Nghiêm bỗng hét lên như thế
Ồ nghe chấn động cõi ta bà
"Đỉnh non có buổi leo lên thẳng
Gầm dài một tiếng lạnh hư không"
Không Lộ gầm chi mà sấm sét
Rền vang dội khắp chốn bụi hồng
"Đi cũng thiền ngồi cũng thiền
Nói im động tịnh thảy an nhiên"
Huyền Giác phát ngôn như vậy đó
Cho nên dứt tuyệt hết ưu phiền
Thiền sư xuống núi cười rong dạo
Đến đi tùy thuận nhẹ nhàng chơi
Nhập hoan hỷ địa ngay đương xứ
Tự do qua lại giữa chợ đời
Tâm Nhiên
Chớ dẫm Như Lai bước đã qua"
Quảng Nghiêm bỗng hét lên như thế
Ồ nghe chấn động cõi ta bà
"Đỉnh non có buổi leo lên thẳng
Gầm dài một tiếng lạnh hư không"
Không Lộ gầm chi mà sấm sét
Rền vang dội khắp chốn bụi hồng
"Đi cũng thiền ngồi cũng thiền
Nói im động tịnh thảy an nhiên"
Huyền Giác phát ngôn như vậy đó
Cho nên dứt tuyệt hết ưu phiền
Thiền sư xuống núi cười rong dạo
Đến đi tùy thuận nhẹ nhàng chơi
Nhập hoan hỷ địa ngay đương xứ
Tự do qua lại giữa chợ đời
Tâm Nhiên