Gái quê ơi ! Vì sao Hàn Mặc Tử
Gọi em hoài tha thiết mãi tương tư ?
Bởi em có chất kỳ hoa dị thảo
Ngào ngạt hương mê hoặc quá tuyệt trù
Hương tóc quyện miên man ảo diệu
Dẫu vô hình mà quyến rũ em ơi !
Từ thượng cổ bao anh hùng hảo hán
Cũng đắm say sắc nước với hương trời
Hoàng đế gọi em là hoàng hậu
Ôm cả nghìn con gái đẹp trong tay
Riêng chỉ bậc thiền sư kia vô nhiễm
Thì họa may thoát được ải mê này
Còn ta vốn thằng điên rồ thi sĩ
Làm sao không rúng cảm trước nàng tiên ?
Xưa Phật nói ái tình là cái nghiệp
Vậy cùng em giải cái nghiệp... u huyền
Tâm Nhiên
Gọi em hoài tha thiết mãi tương tư ?
Bởi em có chất kỳ hoa dị thảo
Ngào ngạt hương mê hoặc quá tuyệt trù
Hương tóc quyện miên man ảo diệu
Dẫu vô hình mà quyến rũ em ơi !
Từ thượng cổ bao anh hùng hảo hán
Cũng đắm say sắc nước với hương trời
Hoàng đế gọi em là hoàng hậu
Ôm cả nghìn con gái đẹp trong tay
Riêng chỉ bậc thiền sư kia vô nhiễm
Thì họa may thoát được ải mê này
Còn ta vốn thằng điên rồ thi sĩ
Làm sao không rúng cảm trước nàng tiên ?
Xưa Phật nói ái tình là cái nghiệp
Vậy cùng em giải cái nghiệp... u huyền
Tâm Nhiên