Em là thơ ở muôn nơi
Đã vào nhập cốt khôn rời trong ta
Nhập rồi tận thấu ruột rà
Tan vào huyết mạch xương da thịt này
Thơ là em đó ngay đây
Sáng bừng đêm tối rực ngày lửa tim
Trùng trùng duyên khởi bao niềm
Nên không hề mất giữa im lặng huyền
Em từ vô lượng vô biên
Đã về đây mở ra miền văn chương
Bài thơ diễm tuyệt miên trường
Làm sao viết hết dòng thương yêu dòng ?
Tâm Nhiên