Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

NHỮNG NGÀY RẤT LÀ THƠ

Qua truông suối rồi lên đèo mây nổi
Dọc con đường ven biển đẹp như tranh
Anh chở em đi bồi hồi gió lộng
Bồng bềnh say theo cuối bãi đầu gành

Em có nghe cái mùi hương vị muối
Khi mình ngồi bên quán nắng chiều nghiêng ?
Miên man sóng vỗ vào hoang dã
Mà dường như lạc chốn mộng u huyền

Em có thấy ngọn ngành xanh vĩnh cửu
Xanh tình nhau màu mắt thẳm trùng khơi
Thấy nghe trong tận hồn sâu đó
Là em ơi ! Thấm thiết chuyện muôn đời

Tâm Nhiên