Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CHƯA BAO GIỜ CÁCH BIỆT

Từ em mở cổng hoa vàng
Sớm lung linh chiếu chiều loang nắng mờ
Thế là viết mãi bài thơ
Mở ra lối mộng không chờ đợi chi

Nét cười phụng phịu nhu mì
Yêu rồi em ạ từ khi ấy mà
Niềm sơ thuỷ ý sâu xa
Đã vô cùng thấm ruột rà thậm thâm

Hân hoan tan hết lỗi lầm
Giữa không và có ngõ tâm tuệ về
Em ơi ! Yên lặng lắng nghe
Xưa sau mình vẫn luôn kề cận nhau

Tâm Nhiên