Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

HẢI LĂNG MỘT ĐÊM TRĂNG

Mùa hoa nắng hạ theo cơn gió
Ta đi vi vút ngút vời xa
Chiều nay dừng gót bên sông cũ
Thạch Hãn vàng xanh bến giang hà

Ta đứng tần ngần trông con nước
Bèo dạt hoa trôi những mộng đời
Bóng em thấp thoáng mờ sương khói
Giữa ánh tà huy lãng đãng rơi

Về đây thoảng ngát hương đồng nội
Cỏ mọc ven đường bước mênh mang
Tìm dấu chân em từ thuở nọ
Ngõ trúc vờn reo cuối nẻo làng

Làng thôn hồn hậu sầu chạnh nhớ
Thương em cây lá cũng trầm ngâm
Trăng thanh tịnh hỡi vườn yên tĩnh
Mình ta lặng ngắm bỗng nghe thầm

Tâm Nhiên