Mỗi lần ra Huế lê la
Thường không quên ghé thăm nhà bạn thơ
Áo cơm dẫu có phạc phờ
Nhưng mà chẳng tắt lửa thơ cháy lòng
Hát đi tình khúc xanh trong
Ngâm đi bổi hổi rực hồng trên môi
Ơi em còn có bên đời
Là còn rung động niềm vui nỗi sầu
Thơ là em nối xưa sau
Đôi bờ mộng thực qua cầu sông Hương
Phố bên sông* đẹp miên trường
Đẹp như em vậy giữa thương yêu này
Tâm Nhiên
* Thơ Đỗ Văn Khoái
Thường không quên ghé thăm nhà bạn thơ
Áo cơm dẫu có phạc phờ
Nhưng mà chẳng tắt lửa thơ cháy lòng
Hát đi tình khúc xanh trong
Ngâm đi bổi hổi rực hồng trên môi
Ơi em còn có bên đời
Là còn rung động niềm vui nỗi sầu
Thơ là em nối xưa sau
Đôi bờ mộng thực qua cầu sông Hương
Phố bên sông* đẹp miên trường
Đẹp như em vậy giữa thương yêu này
Tâm Nhiên
* Thơ Đỗ Văn Khoái