Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

HUYỀN KHÔNG SƠN THƯỢNG

Mờ sương khói quyện trên đầu núi
Lữ khách về thăm chốn non xa
Huyền Không Sơn Thượng ồ diễm tuyệt
Về đây như về tới quê nhà

Thả buông xuống hết bên ghềnh đá
Rung động hồ xanh cảnh thanh bình
Nghe chim suối hót hòa hoa cỏ
Trăng ngàn bàng bạc giữa lung linh

Ngưng thần lặng nắm cây tâm bút
Vẽ một trời thơ ngát phiêu nhiên
Nghiêng  hồn bay vút cô phong đỉnh
Chạm đáy thiên thu cõi nhiệm huyền

Dạo gót quanh sườn Am Mai Trúc
Ven rừng tịch mịch lối thanh lương
Bước chiều phiêu lãng ngàn mây trắng
Lặng cảm điều chi quá diệu thường

Tâm Nhiên