Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

ĐI VÀ VỀ

Thơ mộng quá ! Sau nhà xanh sông nước
Cuốn trôi đi bao mệt mỏi nơi này
Cây khế ngọt hồn đung đưa võng nắng
Lặng bồi hồi chưa rượu đã ngà say

Say theo mấy chùm hoa bằng lăng nọ
Trước hiên nhà thoáng rộng cổng vườn thơ
Rộng như hồn thi nhân còn mở cửa
Đón khách du dù chẳng hẹn bao giờ

Từ Cưỡi ngựa xuống trần* chơi một bận
Vó muôn trùng sông biển núi ruỗi rong
Anh thấu thị mười phương trời như vậy
Nên dừng chân về lại xứ quê lòng

Là đã tới một chốn miền nguyên ủy
Không bon chen chẳng phải quấy hơn thua
Chỉ còn thơ với điệu cười buông xả
Xem trăm năm như cuộc rỡn chơi đùa

Tâm Nhiên
* Thơ Hoàng Quy