Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

KHI NÀNG THƠ ĐẾN

Như tiếng sét vang rền em xuất hiện
Làm giật mình bùng vỡ khối cô đơn
Vườn ta héo úa hồi sinh lại
Rạt rào dâng bao dưỡng chất trong hồn

Em mang đến thanh tân bầu khí hậu
Quá phiêu diêu thấm tận phổi tim này
Khiến ta bỗng chốc thành thi sĩ
Viết tình yêu lên bát ngát trời mây

Em mang lại thiêng liêng từng ngọn cỏ
Gió trăng về huyền diệu cõi nhân gian
Sáng tạo trào tuôn nguồn thơ biếc
Chảy miên man mặt đất trổ hoa vàng

Ơi em tới nối đôi bờ mộng thực
Cảm giao hoà xa cách cũng liền nhau
Đâu còn biên giới phân ly nữa
Giữa lòng sâu em đã bắc nhịp cầu

Tâm Nhiên