Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CÕI NHIỆM MẦU EM

Nàng thơ thuần hậu nhu mì
Mà sao xao xuyến niềm chi bồi hồi ?
Chỉ cần thoáng nụ cười thôi
Là em cảm hoá ngay rồi hồn ta

Chao ơi ! Mắt biếc hiền hoà
Hiền như thục nữ nhìn tha thiết này
Cái nhìn từ ái lạ thay !
Khiến cho ủ dột bỗng đầy hân hoan

Nàng thơ thùy mị dịu dàng
Tự nhiên chuyển kẻ lang thang hết sầu
Sững sờ chẳng biết vì đâu
Mới hay rằng gặp cõi mầu nhiệm em

Tâm Nhiên