Vô tích sự kể từ cuộc lữ
Phiêu bồng ca ta lêu lổng độc hành
Cùng trời cuối đất chân rực lửa
Mùa thơ bay chất ngất thiên thanh
Lên rừng núi cười mây trắng lượn
Sương ngàn ơi ! Mới lạ tuyệt cùng
Góc phố cao nguyên chiều lưu viễn
Bên đồi hoa lá trổ bao dung
Trùng khơi xuống bồng bềnh trên cát
Hát lời chi sóng vỗ vô ngôn
Uống cạn đại dương nguồn tối thượng
Thương và yêu phiêu dật thần hồn
Còn lãng đãng phong trần du sĩ
Đi là về cố quận tâm linh
Bốn phương mười cõi ngàn muôn chốn
Vốn ở đây ngay giữa trái tim mình
Tâm Nhiên