Chiều tiêu dao ven hồ xanh kỳ ảo
Phố bên hoa hoà lẫn khói sương lồng
Chao ơi ! Hồn như sương lãng đãng
Bềnh bồng trôi như có như không
Ơi Đà Lạt ! Phải chăng là giấc mộng ?
Giữa ban ngày mà cứ ngỡ trong mơ
Mở mắt huyền ra ta bỗng thấy
Cả thiên thu đang hiện hữu bây giờ
Ơi Đà Lạt ! Phải chăng là thực tại ?
Mà ai ai mình cũng cảm yêu thương
Thương cả trần gian yêu mến hết
Dù trần gian có hư huyễn vô thường
Đường lên xuống vòng quanh co dốc
Đẹp như tranh qua mấy ngõ vàng hoa
Lối trước vườn sau màu thiên thanh hát
Ngát lòng thơ ồ diễm tuyệt huyền hoà
Tâm Nhiên